Thứ Ba, 16 tháng 6, 2009

Mưa

Sét nẹt điện lằng ngoằng rạch ngang bầu trời đầy mây. Mới phút trước đó trời đầy nắng đến nỗi cô bé bên Traphaco đề nghị lùi giờ tư vấn lại một tí để trời mát hơn.
trái tim thắt lại trước khi tiếng sấm tiếng sét ùn ùn dội vào màng tang đánh vào ngực, cơn mưa không rơi xuống ngay, cơn gió không thể đừng trốn chạy
ta ở lưng trời rợn óc bủn rủn ngã vào hư không

làm sao cầm được một bàn tay
để đứng trong chông chênh này
.

Cơn dông hung bạo quất những giọt nước vào mình. Cũng may là nhanh trí bảo tụi thằng Ngọc, Thư, Duy lấy 2 chiếc bàn úp lại để che amli, loa, dây nhợ vẫn còn dăng dăng trên sân khấu. Chỉ vài phút mình đã ướt sũng. Lo quá, gian BSA không biết thế nào. Cúp điện. Trú mưa trong gian Đại Đồng Tiến được một chút thì run. Anh bạn bên Traphaco cười, đẩy mình vào sâu trong gian hàng: "răng đánh bò cạp rồi, lạng quạng là bệnh đó nghen bạn". Mình cầm điện thoại nhắn tin cho con Quyên mà ko thấy nó trả lời. Đành chạy ào về. Cả 3 chú nhóc đang đứng giữ 2 tấm mành chống đỡ với từng cơn gió quật ầm ầm bên ngoài.
Tay cầm điện thoại báo tình hình thường xuyên cho sếp. Gian hàng bị sập, trụ totem, logo HVNCLC ngã đè lên hàng rào. Anh Trực, Hải, Tuấn chạy băng băng trong mưa. Mấy anh em thợ điện hộc tốc. Mình bương bương qua mấy vũng nước lớn. Thấy cần làm thì làm vậy thôi, không nghĩ nhiều, DN bị thiệt hại chắc cũng chẳng ít.
Xẹt qua, xẹt lại ở các gian hàng đến khi bộ đồ khô luôn mà không biết.
Tự nhiên thấy chông chênh thật.

Không có nhận xét nào: