Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2009

Hãy là nước



Có ai đó nói mình hãy là nước. Là nước - dù có bị gươm chém ngang thì nước vẫn là nước, vẫn chảy, mềm mại... Nước chảy mòn cả đá, dập tắt cả lửa thì sao có thể xem nó là yếu đuối.
Uh, mình mạng mộc. Có lẽ đốt cây thì ta được lửa nên con người mình toàn ra lửa với mọi việc. Nhưng đốt hết thì chỉ sẽ còn tro tàn, đúng không? Mà nước uôi cây lớn, xanh tốt.
Vậy sao mình không là nước để mãi mãi có cây???

Kết luận: mình sẽ đi thác Bản Giốc (dzô dziên thiệt,hihi)

Cát chảy qua tay



Hạnh phúc như nắm cát trong tay người. Nắm thật chặt bàn tay cũng không ngăn được cát trôi qua từng ngón, mà thả tay ra thì chẳng còn gì. Chẳng lẽ không còn cách nào để nắm giữ cát ấy?
Vẫn còn cách. Đó là khi nước mắt đã thấm đẫm nắm cát trong tay mình, nước mắt của trải nghiệm, của nhường nhịn, của sẻ chia và của cả hiểu biết về những ranh giới hữu hạn của mỗi con người