Thứ Tư, 31 tháng 12, 2008

2009



mong mọi người hạnh phúc tràn đầy NĂM 2009


thành quả

hạnh phúc



chào xinh tươi


Thứ Ba, 9 tháng 12, 2008

TẶNG BẠN VỪA LÀM CHA


Bố yêu con vừa đủ để nhớ con khi bố vừa đi xa, để phone cho con khi bố đến miền đất lạ, để dành con là người cuối cùng bố chào, vì khi đó bố được ôm con lâu nhất.
Bố yêu con vừa đủ để làm mọi điều nhỏ nhặt, và cũng vừa đủ để leo mãi con dốc dài của cuộc đời.
Bố yêu con vừa đủ để sống tốt cho con và mong mình sống ít lại để con sống nhiều hơn, luôn tìm tòi điều hay nghĩa đẹp trong cuộc sống, để gom góp làm hành trang giá trị cho con vào đời.
Bố yêu con, vừa đủ để mỗi khi con đi toilet công cộng, bố luôn là người kín đáo đưa vào tay con tờ giấy, đi theo con đến cửa, đứng ngoài chờ con, thỉnh thoảng gọi vọng vào, để con yên tâm, con luôn có bố. Cuộc sống vốn dĩ quá nhiều những kẻ tà ma quỷ quái, không cần quốc tịch, không cần tuổi tác, không màng học vấn... bố sợ nhỡ có điều gì xảy ra – dù là bé nhất – sẽ làm tổn thương tâm lý suốt đời con.
Bố yêu con, vừa đủ để tạo thành thói quen đưa mắt nhìn qua con mỗi mười phút, để yên tâm rằng con vẫn còn đó, vui tươi, hạnh phúc, an toàn, mạnh khoẻ, hoà đồng, bình an.
Bố yêu con, vừa đủ để gọi “cục cưng” mà không cần lý do, không cần nhờ vả sai bảo, không cần khuyên nhủ can gián, không cần bất cứ điều kiện gì, chỉ thích gọi tên con, kèm theo hai chữ “cục cưng”.
Bố yêu con, vừa đủ để đặt con ngồi im trên yên xe, quấn áo mưa kín kẽ, bố đi bộ bì bõm trong mưa trong nước ngập, để chân con không lấm nước đen, để con cười khoe răng sún mỗi khi bố gọi con là công chúa.
Bố yêu con, vừa đủ để bối rối mỗi khi con ngân ngấn nước mắt, vừa đủ để bồn chồn mỗi khi con buồn buồn ít nói, vừa đủ để lo lắng mỗi khi con nóng sốt, vừa đủ để sợ hãi mỗi khi con đi chơi về muộn.
Bố yêu con, vừa đủ để đắp chăn cho con hàng đêm, ngồi chơi với con hàng giờ, những trò chơi bố không có chút kiến thức, bố nào có biết gì về Barbie, Teddy, đồ hàng, may vá thêu thùa...
Bố yêu con, vừa đủ để gởi cho con post card với dòng chữ ghi vội, mà không cần phải đi xa, không cần phải có lý do để gởi, chỉ là một buổi chiều lang thang nhà sách, bỗng nhiên nhớ con, gởi con một tấm thiệp, hai ngày sau thiệp đến, lại chính ta nhận, mang để dưới gối con.
Bố yêu con, vừa đủ để cố gắng sắp xếp những ngón tay thô kệch vụng về làm thủ công cắt dán, vì con muốn có hình ảnh Hannah Montana.
Bố yêu con, vừa đủ để cười mỉm một mình, vì đang rất nhớ con.

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2008

Thời gian để yêu

Mấy hôm nay Sài Gòn hơi lành lạnh ăn ké một chút của miền Bắc. Tự nhiên nhớ cái chiều Hà Nội cũng lạnh vầy - khi chia tay anh. Trời lạnh, tay tê dại mà người cứ nóng ran vì cảm xúc.
Những ngày gặp anh là những ngày tràn ngập cảm xúc. Lúc anh chở về quê, lúc anh hỏi nhỏ "Em lạnh không", lúc anh tạm biệt mình, lúc ngập ngừng, bối rối..lúc ...lúc ... Những tưởng tượng về lúc gặp anh tan biến chỉ còn lại cảm xúc. Mình chỉ muốn ôm chầm lấy anh. Thế mà ... thế mà... phải kềm lòng mình.
Đó là lúc mình có thể hát "Giờ đã là lúc thời gian để yêu, giờ là lúc sống giấc mơ của đời mình", là lúc có thể cho mình phóng túng, rồi sau đó có thể giải thích sau, đúng hông. Cứ làm theo cảm xúc đi, đã sao!
Anh chỉ là giấc mơ xa vời quá...
Không biết giờ này anh đang làm gì, có nhớ cô em gái bé nhỏ của anh không...
ngày xưa mình đã không biết, bây giờ cũng vậy thôi...
Gió cứ thổi tung lên cảm xúc... về anh
Thời Gian Để Yêu
Ca sĩ: Nguyên Thảo

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2008

Tại cuộc đời


Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh

Tại mùa thu, tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa?
Tại siêu hình, tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay

Lâu rồi không nhìn thấy cái cây ấy. Nó vẫn sống. Mạnh. Ra hoa. Cứ ngỡ nó chết lâu lắm rồi. Hoá ra vẫn còn.
Buồn cười. Đã từng nghĩ ngày nào cái cây còn sống là tình yêu của mình vẫn còn. Vậy mà chia tay lâu rồi - cây vẫn sống. Đã từng khóc ầm ĩ với bố chỉ vì bố nhổ cái cây ấy vứt đi sau gần 1 năm chia tay cứ như nuối tiếc cái gì chả hiểu. Vậy mà giờ lại ngạc nhiên là nó vẫn sống.
Công việc cứ quay cuồng đến không có thời gian cho bất cứ sự mơ mộng, lãng mạn vớ vẩn nào nữa.
Chả có gì để phải giải mã chuyện chia tay... Chỉ là chia tay thôi mà. Vậy sao nỗi đau cứ lẵng nhẵng bám lấy chẳng buông tha người ta như con đỉa xấu xí, đáng sợ cứ ngày ngày hút lấy những điều tốt đẹp khiến người ta chẳng thể cảm nhận (hoặc có cũng vội vàng chối bỏ.
Chia tay "tại em hay tại anh", "tại siêu hình, tại gì không biết nữa". Chắc là tại cuộc đời.
Khi chẳng đổ lỗi được cho ai thì cuộc đời chính là nguyên nhân cho mọi sự khổ đau, mọi chia ly. Cuộc đời mang tên "số phận", "định mệnh" hay gì gì... Cuộc đời là gì nhỉ mà hứng chịu hết những oán thán của người đời. Tại cuộc đời đổi thay nên không thể trách con người thay đổi. Tại cuộc đời xô đẩy cho người này gặp người kia, làm người ta yêu nhau, rồi làm người ta chia tay. Tất tần tật là tại cuộc đời.
Xét cho cùng thì cuộc đời là tôi, là anh - là đàn ông, là đàn bà, là mọi người,. Yêu -không yêu, hạnh phúc - đau khổ, chẳng phải đều do chúng ta chứ có cuộc đời nào đâu, chỉ tại chúng ta ấy chứ
Uhm... chứ có phải tại cuộc đời đâu

Thứ Ba, 3 tháng 6, 2008

Đám cưới bạn thân


Bạn thân cưới.
Uh, thì bạn cưới.
Cả cơ quan cứ ghẹo mãi là bạn lấy tui hay lấy nhỏ nào.
Thì bạn lấy nhỏ nào chứ có lấy tui đâu, bởi vì tui chỉ là bạn thân thôi mà...
Nghe cứ như mình đang trách hờn gì đó bạn thân. Nhưng cái cảm giác bạn thân mình trở thành "sở hữu" của ai đó tự nhiên cũng khiến mình hixhix... Ít nhất từ bây giờ mình tự biết mình phải có giới hạn khi đi cùng bạn - thứ giới hạn mà lúc trước với mình chỉ là giới hạn của nam - nữ, bây giờ phải là "người có gia đình - kẻ chưa bị ràng buộc". Không thể có tự do theo kiểu "nổi loạn" được.
Đám cưới bạn đeo cái cà vạt mình tặng, thấy mủi lòng ghê. Trước đám cưới mà bạn còn nhắn tin hỏi mình đã sửa soạn mặc đẹp chưa? rằng thì "có bà ở bên thì tui sẽ..." Mà cũng chả hiểu cảm giác mình vớ vẩn thế nào ấy. Rõ ràng mình và bạn có tình cảm gì khác ngoài tình bạn đâu. Trong sáng nhé. Nếu có gì thì chắc sẽ khó có đám cưới này. Hên (hay xui???) đã không xảy ra chuyện gì....
Cũng cô dâu - chú rể, nhà trai - nhà gái, quan khách xì xụp ăn, rồi nhận xét cô dâu xinh, thức ăn ngon dở... như mọi đám cưới. Thế mà mình lại thấy khác
Chắc vì là đám cưới bạn thân.
Chúc bạn hạnh phúc.