Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

Chân tình

Người hứng dùm mình cái đấm của thằng du côn
Người đau đáu chuyện mình vẫn chưa tìm được ai
Người vẫn luôn hiểu dù chỉ là thay đổi nhỏ nhất, dù không hề gặp nhau
Người quáng quàng tìm mình ở bến tàu giữa trưa nắng
Người chạy tìm mua hoa đêm Noel giữ trùng trùng xe cộ đang kẹt cứng
Người cầu chúc những điều tốt đẹp nhất cho mình
Người "lải nhải" cả đêm với mình

Họ khác nhau nhưng có điểm chung: chân tình
Hạnh phúc nhất là có được những người như vậy
...đáng trân trọng

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2009

Bão

Cơn bão nghiêng đêm
Cây gãy cành bay lá
Ta nắm tay em
Cùng nhau qua đường cho khỏi ngã
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng ta thổi mãi
Tế Hanh


Bão ghê thật, đêm phải nghiêng ngả, cây gãy, cành bay lá. Thế mà chỉ cần ta có nhau, tay trong tay thì không cơn bão đời nào có thể thổi bay ta được. Chỉ cần tay trong tay, ta "không thể ngã".
Bão tan. Mọi vật hồi sinh. Vậy mà mất nhau vì: ta đã không nói thật hết lòng mình, còn người đã không đủ kiên nhẫn.
Bão lòng mới thật dữ dội, có lẽ không bao giờ ngừng...

Bão lòng mình có thể dừng không nhỉ, có thể dừng sau đêm thức trắng ấy???

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2009

Tin ở hoa hồng

Get this widget | Track details | eSnips Social DNA

Trời mùa đông u ám mà nghe bài này thấy cuộc sống không đến nỗi nào.
Vẫn còn nhiều người đáng tin, không nên chỉ vì vài ai đó mà mất thứ rất quý giá: Lòng tin

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2009

Chút lành lạnh


Mùa đông thiệt là đúng hẹn.
Trời se lạnh vào sáng sớm. Dân Sài Gòn tha hồ điệu đàng.
Noel đang rộn rã lắm, đã đến cạnh cánh cửa của cơ quan rồi.
Đông này vui vui vì dì về mà lại buồn buồn vì Daniel. Hai tiếng "tự kỷ" đó nghe nhói nhói thế nào ấy mỗi lần thằng nhóc nói vài ba từ ngây ngô.
Trời se lạnh.
Mình cũng thấy lành lạnh trong lòng.
Tự nhiên suy ngẫm nhiều hơn về bạn - yêu.
Tự nhiên thấy quý lắm những gì mình có.
Mong chút ấm áp