Thứ Hai, 16 tháng 11, 2009

Đổi xe

Có người xúi: đổi xe đi, coi cái xe tàn quá, hổng hợp nữa (hổng hợp với váy đầm, với quán sang trọng, với công việc, với cái thời toàn tay ga...)

Đắn đo, tự nhiên cũng muốn đổi cái Click chạy cho hoành tráng (dù hổng bằng ai).

Nhìn cái bộ áo xe bạc màu (vì đã từng đổi áo lô nên nhanh bạc). Chỗ tay ga đã được bạn trai cũ chế lại sau lần đo đường ở nhà máy Coca Cola Thủ Đức. Chân số cứng, hay kẹt ở số 3. Mặt số đồng hồ rạn vì nắng. Con số dừng lại ở 21.410 (hổng nhiều, vị chi mỗi năm chạy có 2.000 cây thui).
Chỉ bấy nhiêu cây số mà khối kỷ niệm chạy dài theo năm tháng. Ngày sáng chiều chạy lên giảng đường ở Bình Triệu. Ngày cõng mình chạy tít Suối Tre cắm trại khi về nghe tin nội mất. Ngày bảo vệ luận văn tốt nghiệp căng thẳng vì bố vẫn còn nằm viện. Ngày tốt nghiệp xúng xính áo thụng mà không có bố mẹ. Ngày đi làm đầu tiên hồi hộp về lại nơi thơ ấu. Ngày đau quay quắt chỉ muốn trốn chạy, tự tưởng tượng sẽ quăng mình vào đầu xe nào đó. Bao nhiêu ngày???
Mình biết nó tường tận. Lạ lùng. Hổng phải biết người nào đó.
Chắc tại vì ngày nào cũng cùng nó xông pha. Chắc tại nó thay đổi chậm lắm, mà chỉ cần õng ẹo là mình biết ngay. Chắc tại nó cũng không hay nói "mày khùng quá","mày bướng vậy" hoặc "mày lấy chồng đi" (hahaha). Cái lúc gục đầu vào mặt số đồng hồ mà khóc huhu nó cũng không nói những lời an ủi sáo rỗng. Cứ là hiện nguyên hình yếu đuối, vô tâm, vụng về, thô kệch, bâng quơ, kỳ cục và sến rện.

Vừa nhoáng ý định đổi xe, nó lập tức "hắt hơi", "sổ mũi", có bữa khiến mình đi làm trễ nữa chứ, bực thiệt.
Rồi. Đại tu lại, thay cái áo và sẽ truyền cho nhỏ em khi nào mua cái tay ga.