Thứ Tư, 14 tháng 10, 2009

Cơm nhão


Mấy bữa nay bố vắng nhà. Cơm tự nhiên hơi nhão. Nhão thì khi ăn cứ loét nhoét trong miệng, khó thế nào ấy, chan canh lại càng khó ăn hơn. Định nhăn nhưng nhớ ra là mẹ nấu.
Sinh 2 đứa, răng mẹ đã rụng mất mấy cái nên ăn uống khó khăn hơn (tự nhiên nhớ - lại nhớ - chuyện mẹ kể nhà ngoại nuôi heo, heo mẹ khi có bầu hay cạp gạch ăn vì thiếu canxi, phụ nữ có bầu cũng vậy vì phải dành những dưỡng chất tốt nhất cho con mình).
Lần nào nấu cơm mẹ cũng dặn là cho nhiều nước để hạt cơm mềm một chút nhưng mấy khi mà nhớ.
Đọc blog của Bá Nha, thấy nhớ mẹ, nhớ bà ngoại, mà cái bạn đó hay ăn ngoài đường, chắc là vì hổng ai nấu cho. Thiệt là diễm phúc vì còn có mẹ mà, còn có cơm để ăn dù nhão... So với cái hy sinh của mẹ mình thì cái chuyện phải ăn cơm nhão bé tí tì ti thôi.
Bữa nay về ăn cơm với mẹ, món thịt gà nấu măng ăn với cơm nhão.

Không có nhận xét nào: