Thứ Ba, 26 tháng 5, 2009

Chốn bình yên

Chốn bình yên hôm nay trời xanh thăm thẳm, mây trắng tinh, bay lãng đãng.Lạy chúa, trời hổng mưa.
Khu cư xá im lìm, chỉ có những người đi thăm như mình nói chuyện lao xao, loáng thoáng gì đó. Nhà không có trưng biển số nhưng nhớ vị trí nên cũng hổng cần. Lần này tự tin hơn lần trước và phải cuốc bộ vào nhà. Bữa nay mẹ anh đã có người thăm, chắc là vào buổi sáng. Mình cũng lỡ chuẩn bị hết nên đành ké vào, thôi lòng thành. Phần còn lại mình gởi cho hàng xóm của mẹ anh vì thấy hình như hổng có ai thăm.
Lang thang qua những ngôi nhà. Cũng định bụng tìm dì của anh nhưng vẫn tìm không được. Cả vùng rộng lớn bao nhiêu nhà, đủ các kiểu. Chủ nhà bình thường thì nhà giống giống nhau, chủ nhà làm nghệ thuật thì nhà cũng nghệ thuật hơn hẳn, chủ nhà có công thì ở mặt tiền, có sân trồng cỏ phía trước...cha cha... cũng phân biệt rạch ròi ghê.
Cây na hôm trước thấy có quả, bữa nay mất tiêu, hổng biết đứa nào nghịch trộm mất, không biết chủ nhà có tức không?
Cuối cùng, ghé nhà ông Kiệt. Ổng ở nhà to, bảng giới thiệu đen, kiệm lời. Cũng phải thể hiện sự tôn trọng chứ vì ông là người đỡ đầu của sếp mình mà

Rút kinh nghiệm lần trước, lần này đi thăm chốn bình yên sớm hơn nên thời gian lang thang nhiều hơn. Trước khi vào, ghé ông bán hàng, ông nhận ra, cười nói: "Đi một mình thì nên đi sớm, chứ chốn này lạnh lẽo thấy mồ,có gì hay đâu, đi sớm về sớm".
Về sớm...

Không có nhận xét nào: