Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2010

Ngạch cửa

Ngày xưa đi học vẫn nhớ khi phân tích về Chí Phèo, có một ý rất hay "Chí Phèo đã chết ngay tại ngạch cửa của cuộc đời". Minh thì chắc không bi đát như Chí Phèo.

Lần nào cũng ngập ngừng bước chân trước ngạch cửa(chỉ tưởng tượng vậy thôi chứ nhà ở thành phố khó tìm thấy ngạch cửa lắm).
Cảm giác không lần nào giống lần nào. Biết chắc lằn ranh mỏng manh đó, chỉ cần đưa chân là vượt giới hạn, có giới hạn cần giữ thật vững, có giới hạn chỉ cần phá bỏ là đưa mình đi đến cùng.
Vậy mà vẫn ngập ngừng
Già rồi, người ta không đủ máu "liều" để vượt qua ngạch cửa???